Ăn theo khủng bố

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:18 - 1353

Nữ tiếp viên hàng không báo cáo với cơ trưởng:
- Thưa cơ trưởng, ngoài kia có mấy tên khủng bố mang bom đe doạ cho nổ trong 15 phút nữa.
- Tốt, cô mang hết chỗ dù trong khoang dự phòng ra bán đấu giá cho khách, cửa máy bay sẽ mở trong 10 phút nữa.

Chỉ đủ tiền ngủ trên mây

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:19 - 1354

Một du khách vào khách sạn hỏi giá tiền thuê phòng. Ông quản lý mở sổ nói:
- Giá thuê phòng phụ thuộc vào từng tầng: Phòng tầng I giá 4.000 USD, tầng II 3.900 USD, tầng III 3.800 USD...
- Xin ông nói luôn giá phòng ở tầng cao nhất.
- Thưa ông, khách sạn này chỉ có 5 tầng thôi ạ!
- Ông khách liền ngả mũ chào tạm biệt và nói: Ồ! Rất tiếc, tôi chỉ quen ngủ ở tầng thứ 40 thôi!

Đẹp và bay bướm

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:18 - 1354

Một anh bạn trẻ đi xem triển lãm tranh với vẻ thích thú tò mò. Thấy vậy, họa sĩ hỏi:
- Anh thấy tranh tôi vẽ thế nào?
- Rất thích!
- Thích ở chỗ nào?
- Chữ ký của anh đẹp và bay bướm quá!

Gián điệp

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:17 - 1354

Một người đăng ký xin vào làm gián điệp công nghiệp. Cùng với vài ứng viên khác, anh ta nhận một chiếc phong bì dán kín và được yêu cầu mang nó lên tầng 4.
- Ngay khi người giao phong bì cho anh ta đi khuất, anh chàng liền lẻn vào một căn phòng trống và mở chiếc phong bì ra. Bên trong là một mảnh giấy ghi: "Anh chính là người chúng tôi cần. Xin mời lên phòng nhân sự ở tầng 5".

Mất bình tĩnh

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:17 - 1354

Một gã nọ đến ngân hàng đổi tiền. Nhân viên ngân hàng thận trọng xem kỹ tờ ngân phiếu và hỏi:
- Người ký tên ở đây có vẻ không bình tĩnh lắm?
- Tôi biết. Thằng cha giám đốc này có tật hễ bị ai chĩa súng vào ngực là lại run bắn lên!

Không thể từ chối

Truyện cười nghề nghiệp - Thu, 11/13/2014 04:42 - 1355

Một doanh nghiệp mới thành lập có nhu cầu tuyển dụng nhân viên văn phòng. Họ treo một tấm biển ngoài cửa sổ trụ sở công ty, có ghi hàng chữ: “Tuyển dụng – Mọi ứng viên đều có cơ hội nếu đánh máy thạo, sử dụng tốt máy tính và biết một ngoại ngữ”.

Một con chó hoang đi qua trụ sở công ty nhìn thấy bảng quảng cáo liền đẩy cửa đi vào. Nó ngước nhìn người lễ tân, vẫy đuôi, bước lại chỗ tấm biển và kêu rít lên.

Hiểu ý, người lễ tân liền gọi trưởng phòng tới. Ông ta cực kỳ ngạc nhiên khi biết ứng viên là một con chó. Tuy nhiên, vì vị khách bốn chân này có vẻ rất quyết tâm, ông vẫn cho nó vào phòng riêng để phỏng vấn. Đầu tiên, ông từ chối:

- Một chú cún con không thích hợp cho vị trí này. Công việc đòi hỏi ứng viên phải biết đánh máy.

Con chó chạy lại chỗ máy chữ và soạn thảo một lá thư hoàn chỉnh. Nó lấy tờ giấy ra và chạy lại đưa cho ông trưởng phòng rồi nhảy lên ghế ngồi chễm chệ.

Ông trưởng phòng choáng váng nhưng vẫn tìm lý do khác:

- Tấm bảng quảng cáo nêu rõ, ứng viên cần phải thành thạo máy vi tính.

Con chó chạy lại chỗ đặt máy tính, thao tác một cách cực kỳ ngon lành và hoàn tất một biểu mẫu tính thuế hoàn chỉnh.

Lần này, ông trưởng phòng nói không nên lời. Nghẹn giọng mất một lúc, ông mới lên tiếng:

- Tôi thấy rằng cậu là một chú chó rất, rất thông minh và có một số khả năng thú vị. Tuy nhiên, tôi vẫn không thể giao công việc này cho cậu được.

Con chó nhảy xuống ghế, chạy lại chỗ một bản copy của bảng quảng cáo tuyển dụng và đặt chân trước lên dòng chữ: Mọi ứng viên đều có cơ hội.

Ông trưởng phòng nhún vai:

- Đúng vậy, nhưng công việc còn yêu cầu ứng viên phải biết một ngoại ngữ.

Con chó nhìn ông trưởng phòng một cách bình thản và cất tiếng:

- Me..e..e..o….o!

Thế nào cũng phải chết

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:20 - 1355

Có một anh chàng đi ra chợ thấy ai cũng mua hoặc bán cái gì đó. Nhìn lại mình thấy chẳng có cái gì để mua, cũng chẳng có cái gì để bán, liền chạy về nhà nghiền một cục gạch ra rồi gói thành từng gói nhỏ. Khi đem ra chợ, anh ta rao :
- Ai mua thuốc diệt muỗi không?
- Mọi người liền đổ xô đến mua, loáng một cái đã hết. Bỗng người cuối cùng quay lại hỏi anh ta: Thuốc này dùng như thế nào?
- Anh ta thản nhiên: Bà đem về nhà, bắt được con muỗi thì vạch mồm nó ra, cho thuốc này vào thì thế nào cũng chết.

Đãng trí hay không?

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:19 - 1355

Một thương gia đang nằm chờ chết, thều thào đọc chúc thư cho viên luật sư:
- ...Có lẽ cũng phải nghĩ đến các nhân viên của tôi một chút. Hãy chia cho mỗi người phục vụ trên 25 năm nửa triệu USD...
- Luật sư ngạc nhiên: Nhưng hãng của ngài chỉ mới thành lập có 15 năm thôi mà?
- Vị thương gia thở hắt: Vâng, tôi nhớ. Nhưng phải quảng cáo chứ! 

Bắt đầu từ một lời khuyên

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:19 - 1355

Cộng doanh số bán hàng trong ngày, thấy nhân viên mới đến bán được những 100 ngàn đôla, chủ cửa hàng gọi anh này lên hỏi:
- Chỉ với một vị khách, làm thế nào mà cậu bán được ngần ấy tiền hàng?
- Đầu tiên, ông ta mua một lưỡi câu nhỏ. Sau đó tôi khuyên ông ta mua thêm một cái loại vừa và một cái lớn. Mua xong lưỡi câu, tôi bảo ông ta nên mua thêm dây câu: loại nhỏ, loại nhỡ và loại to. Tiếp đến là cần câu, lều câu, xuồng câu hai động cơ... Cuối cùng, thay vì chúng ta phải chở hàng đến tận nhà cho khách, tôi khuyên ông ta nên mua luôn một chiếc microbus chuyên dùng để chở xuồng và đi picnic.
- Như vậy là cậu đã thuyết phục và bán cho ông ta tất cả mọi thứ bắt đầu từ ý định chỉ mua một cái lưỡi câu. Giỏi lắm!
- Cậu nhân viên giải thích: Không hẳn thế đâu ạ! Ông ta đến mục đích chính là mua một hộp băng vệ sinh cho vợ. Nhưng tôi khuyên ông ta rằng: Nếu vợ ông ở tình trạng như vậy, thì ông không nên ở nhà mà tốt nhất là đi câu vài ngày.

Để làm gì chứ?

Truyện cười nghề nghiệp - Sun, 10/19/2014 11:19 - 1355

Thấy một ông có vẻ ở xa đến ngắm nghía mãi chiếc ôtô trưng bày, người bán hàng nói:
- Xe đẹp quá, phải không ông? Đây là model mới nhất đấy. Nó có thể đạt tới tốc độ 160...
- 160 là thế nào nhỉ?
- Ví dụ như ông ăn tối ung dung ở nhà, ăn xong, ông và vợ lên xe và thế là chỉ 11h đêm, ông bà sẽ tới Paris. Thật là tuyệt phải không ông?
- Tuyệt thật! Ngày mai tôi sẽ mang tiền đến.
Hôm sau, rồi hôm sau nữa vẫn không thấy ông khách quay lại. 3 tuần trôi qua, tình cờ, người bán xe gặp ông ta ở ngoài phố, anh ta hỏi:
- Sao không thấy ông đến mua xe, ông chẳng bảo là ngay hôm sau sẽ mang tiền đến cơ mà?
- Vâng... Nhưng tôi lại thay đổi ý kiến, vì bà vợ tôi bảo: "Chúng ta phóng xe đến một thành phố chẳng quen biết ai vào lúc 11h đêm để làm gì?"