Chịu nộp tiền phạt..
Một người đàn ông đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua anh ta rồi dừng lại.
- Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu năm nghìn đồng rồi. – Một cảnh sát nhắc.
- Thôi chết tôi rồi! – Người đàn ông giật mình. – Đành phải quay lại để nhặt tiền rơi suốt dọc đường vậy.
Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ:
- Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả?
Người đàn ông thanh minh:
- Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu năm nghìn.
Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá:
- Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế?
- Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu!
Quen thằng trọc
3 con vi trùng nói chuyện với nhau: Vi trùng Ráy tai nói: – Thỉnh thoảng có một cái que bông lại chui vào tai để lôi tao ra, nhưng tao trốn kỹ vào sâu bên trong nên nó không làm gì được.
Vi trùng sâu răng nói: – Ngày hai lần có cái bàn chải muốn lấy tao ra, nhưng ta chui vào giữa kẽ răng nên nó cũng không làm gì được.
Vi trùng bệnh lậu nói: – Ở chỗ tao cũng có một thằng trọc hay đến, nhưng nó chẳng biết nên vào hay nên ra. Rồi nó còn nôn oẹ đầy người tao !
Nghe thấy vậy vi trùng sâu răng cũng phản ứng giận dữ: – A, cái thằng này tao cũng quen nó!
Đối đáp với sếp có ‘máu 35′
Trong cuộc phỏng vấn kế toán tại một công ty, sếp tổng hỏi cô gái xinh đẹp mặc váy ngắn.
- Cô đã không trả lời được hai câu đầu tiên tôi hỏi rồi, bây giờ là cơ hội cuối cùng của cô, nếu cô trả lời được thì tôi sẽ nhận cô vào làm, nếu không thì đành phải chia tay cô ở đây.
- Nếu tôi viết số 1 lên cả đùi trái và đùi phải của cô thì sẽ là số mấy?
Cô gái trả lời:
- Số 11 thưa ông.
- Cô thật là ngốc, đến đọc số mà cũng không xong thì sao mà làm kế toán được. Phải là 101 mới đúng.
Cô gái ngượng đỏ mặt, tuy nhiên trước khi ra khỏi phòng cô vẫn không phục bèn hỏi lại sếp tổng:
- Ngài nói đúng, đó là số 101, nhưng tôi không ngốc. Nếu số 1 đó được viết lên hai đùi của ngài thì ngài đọc đó là số mấy?Sếp cười bảo:
- Vậy mà cô cũng hỏi, tất nhiên là 111 rồi.
Cô gái cười lớn:
- Không phải 111 mà là 1,1. Hóa ra ngài cũng chẳng hơn gì tôi.
Nổ..
Một anh lực sĩ tập tạ có thân hình vạm vỡ với những bắp thịt cuồn cuộn. Một hôm anh làm quen được một cô gái trẻ ở quán rượu, và cô gái đồng ý theo anh về nhà chơi. Khi hai người vô tới phòng ngủ, anh ta cởi áo ra rồi gồng bắp tay ra khoe: - Em thấy gì chưa, mỗi bên là 100kg thuốc nổ đó. Kế đến anh ta cởi quần ra khoe bắp đùi: - Em thấy gì chưa, mỗi cái đùi anh là 500 kg thuốc nổ đó Tiếp theo, anh ta cởi luôn quần xì- . Vừa ngó qua một cái, cô gái vội vàng xách bóp chạy đi. Anh ta ngạc nhiên hỏi: - Này, em đi đâu mà vội vàng thế? Cô gái vừa chạy ra tới cửa vừa trả lời: - Ối giời ơi, hai khối thuốc nổ cả nghìn ký lô mà cái ngòi ngắn thế kia mà không chạy thì chờ nó nổ tan xác à.
Tôi không chạy đi đâu
Có 2 chị em nhà nọ cũng có nhan sắc. Một hôm cả hai ra suối tắm, cô chị bảo: “Chán quá em ơi,ước gì bây giờ có 1 thằng câm ở đây, 2 chị em mình sẽ đè nó ra “ấy” cho sướng, nó sẽ không thể nói lại với ai được”.Không ngờ gần đó có 1 thằng "dê" nghe rõ hết nó liền nhảy ra và ra vẻ ú ớ như người câm thật, 2 cô liền đè nó ra làm thiêt. Một lát sau, mệt quá cô chị bảo: ”Mình trói nó lại đây, vô ăn cơm rồi trở ra chơi tiếp. Nghe vậy, thằng "dê" la lên : ” Ấy, các cô cứ ăn đừng trói lại ,tôi không chạy đi đâu “
Sao không đi tiểu nhiều
Trong công viên, cô gái hỏi chàng trai: Anh ơi sao mắt anh to thế?
Chàng trai trả lời: mắt anh to vì hồi bé anh khóc nhiều.
Cô gái tiếc nuối: Thế sao hồi bé anh không đi tiểu nhiều?
Giấy tờ
Có 1 bác người tàu ở Sài Gòn đi xe gắn máy zô đường cấm bị cảnh sát giao thông thổi phạt. Về nhà bác bức xúc kể với mấy ông bạn hàng xóm: Pữa lay, ngộ li xe pị tằng CS giao tông nó thủi, ngộ tấp vô, ló hỏi ngộ:
- Zái tò của ông lâu? Ngộ lói ngộ hỏng có lem zái theo, chỉ có lem cái cạc thui, thế là ló pắt ngội về l... (đồn)... zồi ló chuyển ngộ từ l...(đồn) nhỏ qua l...(đồn) lớn, tới cái l...(đồn) lớn nhứt ở ngay chung tâm tành pố đó. Ối trời ơi, pữa lay là ngày lễ, l...(đồn) nhỏ còn đỡ lông (đông), chớ l...(đồn) lớn hả, lông wá trời lông (đông)
Con xin xuống ạ…
Một anh trộm vào nhà một đôi vợ chồng trẻ, nấp trên chạn nhà, rình cơ hội. Trong đêm tối nghe có tiếng lục cục và tiếng chị vợ thì thầm: “Nó đâu rồi?”
- Ðây, đây! – Tiếng anh chồng.- Nằm trên à? – Tiếng chị vợ.
Trộm ta lo quá, chắc vợ chồng nhà nó biết mình nằm trên chạn này rồi. Ðang nghĩ cách tháo, thì bỗng chị vợ thú quá kêu lên:
- Có sướng không? Có sướng không?
Trộm ta hoảng quá, van lạy rối rít:
- Lạy bà, lạy cả hai ông bà tha cho, con xin xuống ngay bây giờ đây ạ!
Tiếng còi lạ
Cô bé mới lớn, hay thắc mắc đủ mọi chuyện trên đời.
Một hôm ra bãi biển thấy một cậu bé trai cởi truồng, cô bé quay sang hỏi mẹ:- Mẹ ơi thằng bé kia có cái gì kìa?
Mẹ cô trả lời cho qua chuyện:- Đấy là cái còi.
Cô bèn tiến lại gần cậu bé và chăm chú quan sát, một lúc sau cô bé háo hức trở lại nói với mẹ:- Mẹ ơi, đúng là cái còi thật.
Nhưng lạ lắm cơ, khi con thổi nó lại kêu oai oái đằng mồm ấy.
Không cần phải cắt…
Một anh chàng thấy khó chịu và đau đớn ở bộ phận sinh dục của mình. Anh tìm đến chuyên gia giỏi để chữa.
Sau một hồi lâu khám xét kỹ càng, vị chuyên gia nọ nói:
- Chúng tôi sẽ phải phẫu thuật cắt bỏ và đấy là giải pháp tốt nhất, nhưng cũng tốn khá nhiều tiền. Anh nghĩ thầm: “Thật là một cú sốc quá sức tưởng tượng, làm sao mà chịu được khi chẳng còn gì vui thú để sống nốt quãng thời gian còn lại, thật là quá bất hạnh. Còn nước còn tát, chẳng nhẽ không còn vị bác sĩ giỏi nào khác chăng?”
Một tia hy vọng mong manh đủ để anh quyết định đi tìm vị chuyên gia khác. Vị bác sĩ cũng rất giỏi trong lĩnh vực anh quan tâm, sau một hồi lâu khám xét kỹ càng, vị chuyên gia này cũng nói:
- Chúng tôi sẽ phải phẫu thuật cắt bỏ…
- Thật là lũ lang băm, lúc nào cũng tiền, cắt bỏ – Anh nghĩ quá thất vọng.
Trong lúc đó anh lại theo lời giới thiệu của một vị khác. Anh khó nhọc hai ngày mới tìm được một thầy thuốc nhỏ bé, có cặp kính dày cộp. Ông thầy thuốc cũng xem xét rất kỹ càng cho anh, sau đó ông lần dở những cuốn sách dày và lớn. Anh chờ đợi với sự lo lắng và niềm hy vọng cuối cùng. Sau hồi lâu, ông nhìn anh nói:
- Đúng là bọn bác sĩ hễ động đến là tiền, là tiền.
Anh tròn xoe mắt và tươi tỉnh hẳn lên:
- Thưa, chắc là vẫn hy vọng, không phải phẫu thuật cắt bỏ chứ?
- Không, không cần phẫu thuật nếu anh mua thuốc của tôi…
- Không, không cần phẫu thuật, không cần điều trị… – Anh ta cảm thấy mình như được sinh ra một lần thứ hai.
- Không, anh cứ về đi, không cần phẫu thuật, khỏi phải tốn tiền điều trị, chỉ trong vòng 7 đến 10 ngày nữa, cái kia của anh sẽ tự… rụng!